TÂM SỰ CÙNG BẠN TRẺ


 Xin trân trọng giới thiệu tới các thầy cô giáo, các anh chị bài thơ do anh Trần văn Cận (CSV K5 MA sau khi nhập ngũ quay về trường anh học K9MA)


TÂM SỰ CÙNG BẠN TRẺ
Chúng tôi ! Những người lính - sinh viên già
Xa mái trường chưa quá tuổi hai ba
Gác bút nghiên theo đoàn quân ra trận
Đi cứ đi bất biết còn hay mất
Cứ vô tư như ngày mới nhập trường
Đêm chia tay lòng xao xuyến vấn vương
Một ấm chè ven đường! kèm theo hai phích nước
Quà của chúng tao thu gom có được
Chiếc bút kim tình khắc chữ từng người
Mai ra trận ! chiến trường ở mọi nơi
Hãy giữ bên mình đừng để rơi mày nhé !
Một kỷ vật vô cùng nhỏ bé
Mà nghĩa tình bạn học lớn bao la
Vượt dãy Trường Sơn xa bạn xa nhà
Bên cánh võng ngân nga lời du của mẹ
Đánh trận đầu mở màn Chư Nghé
Mới hay sức trẻ tuổi sinh viên
Pháo nổ- đạn vèo vèo! vẫn bám phía trên
Coi thường như đánh tiến lên cùng bạn
Những khi đói cơm- thất lạc
Bụng cồn cào nhớ rổ sắn Tích Lương
Nhớ trường- nhớ lớp - nhớ những cung đường
Vào địa đạo Đầu Trâu heo hút..!
Nhớ những trận bên chiến hào chết hụt
Sờ trên ngực mình cây bút còn nguyên
Có bạn bên tôi suốt mấy năm liền
Như bùa hộ mệnh thần tiên bạn tặng
Trải qua bao mùa mưa nắng
Lúc gian nguy bạn thầm lặng đứng bên tôi
Hết chiến tranh minh đã trở về rồi
Nhớ các bạn tìm các nơi- mọi chốn
Trở lại trường bao việc còn bề bộn
Kiến thức dải đường theo năm tháng chiến tranh
Giấc ngủ về đêm đâu được ngon lành
Bởi sốt rét hoành hành như cơm bữa
Thầy thương chúng tôi mỗi lần gõ cửa
Khất nợ trả bài thi lại ! giữa mùa thi
Các bạn trẻ bấm vai nhau thầm thì
Rõ khổ ! mấy ông già đời lính
Họ chung tay sốc lại bọn mình
Đủ kiến thức để ra trường làm việc
Lính sinh viên chẳng có gì họ tiếc
Thuốc lá được mua phân phát hết cả phòng
Sống cốt cách biết gạn đục khơi trong
Cho lớp trẻ trong lòng kỹ năng sống
Nhớ lại một thời Thầy trò ra trận
Nhìn lại hôm nay người mất người còn
Bạn đi cùng tôi đến đài tưởng niệm
Dâng đoá hoa thơm nhớ lính thời sinh viên
Người Cơ Điện thông mình dịu hiền
Tình rực lửa khắp mọi miền đất nước
Ra biển khơi hay ở vùng sơn cước
Cơ điện gặp nhau hơn có được vàng mười
Tay bắt tay luôn nở nụ cười tươi
Dẫu đời tư có uẩn khúc đôi nơi
Tạm dấu kín để đời thêm vị ngọt
Đời lính sinh viên một thời
Có người hay ! người chưa biết
Vì lâu rồi quá khứ đã lùi xa

Nguồn: Thầy Nguyễn Tiến Dũng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét