Đêm Bến Súc
Đêm qua sông Sài Gòn trăng ướt
Thủy triều rút rồi bùn bết chân em
Em ghé tai anh bảo đây là Bến Súc
Trong nhập nhòe tiếng pháo rách màn đêm.
Quân hừng hực bước trên hàng thuyền gỗ
Trăng nhóa vàng lấp lánh mắt công binh
Có tiếng hỏi quê ở đâu hả gái?
Trong bập bềnh em bảo ở An Nhơn.
Ơi cái đêm vượt sông Sài Gòn
Rồi đi miết chả bao giờ trở lại
Em còn ở quê hay theo chồng xa ngái ?
Có bao giờ nhớ đêm ấy đêm trăng.
Có bao giờ nhớ tháng tư năm bảy lăm
Đêm hành quân theo em chân trắng
Thủy triều lên rồi xuống cứ thở dài
Anh đã già thơ bỗng lại trẻ trai
Tiếng cười em trên bến sông đêm ấy
Cầu phao lính nối vào đêm trăng ấy
Nối dài nỗi nhớ mấy chục năm
Ơi cái đêm quân tiến đến Sài Gòn
Em mười tám dẫn đường qua Bến Súc
Có ai về bờ sông ngày trước
Vớt trăng vàng ướt áo cánh người xưa.
ảnh 1 : tháng 8/2013 cùng các bạn lính SV trở lại Bến Súc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét